tử cực thiên hạ

Võ Thần sư đồ, Đạo Vô Vi chúng hung thú, cũng là vội vàng tiến lên hành lễ, thiên hạ hôm nay, Thánh nữ người, có thể để cho Đông Cực Lục Lão cung kính như thế người, chỉ có một người, Hiên Viên Thánh nữ. Đây là bọn hắn lần thứ nhất, bây giờ khoảng cách gần nhìn thấy Hiên Viên Thánh nữ, thế nhưng, từng cái trong lòng, đều không cái gì mừng rỡ. Nhận định TP.HCM - Hà Nội FC: Thử thách cực đại cho HLV Vũ Tiến Thành Thứ Tư, 06:00, 19/10/2022 VOV.VN - HLV Vũ Tiến Thành đã giúp CLB TP.HCM giành 4 điểm ở 2 trận gần nhất, nhưng đối đầu với Hà Nội FC ở vòng 20 V-League 2022 là thử thách rất lớn với nhà cầm quân này. Truyện Vũ Cực Thiên Hạ xoay quanh một chàng trai với biết bao tham vọng của tuổi trẻ - một thiếu niên bình thường mộng tưởng tiến vào võ phủ Thánh địa, lập chí theo đuổi cực hạn võ học. -1-Phá Quân Tinh-Tử Phủ Đạo Cung-2-Tham Lam Tinh-Thiên Phạt Đạo Cung-3-Lộc Thiên Quân Bất Tử Quàng A Tũn. Thiên Quân Bất Tử Mp3 - Mời quý thính giả và các bạn nghe truyện Thiên Quân Bất Tử audio của tác giả Tân Phong qua giọng đọc Quàng A Tũn. Chúc các bạn nghe truyện vui vẻ. Gửi bình luận, đánh giá truyện. Không người biết đến trận pháp, như thế nào trong một đêm nổi danh!"Bảo sơn trận pháp, một trận khó cầu"! Sau biết thiên cực ra,thiên hạ lầm than,vạn thú bái phục! Sau biết nàng hô phong hoán vũ, minh ma tứ giới,nghe hiệu lệnh! Thế nhân cười nàng cuồng, sao biết bản thân nhìn không thấu?! Tử Cực Thiên Hạ Tử Cực Thiên Hạ - Quyển 01 Site De Rencontre Serieux Et Gratuit Pour Seniors. Sử Tông Thiên vừa mới đọc xong danh sách ba mươi người, Trương Thiệu Sơn liền đi đầu nói - Sử cốc chủ! Ta có một nghi vấn! Sử Tông Thiên bị ngắt lời, nhíu nhíu mày, trầm thấp nói - Có vấn đề gì? - Ta muốn biết, cấp bậc thiên phú này là ai định ra? Căn cứ vào cái gì? Sử Tông Thiên nói - Danh sách thiên phú là Thần Hoàng đảo Thanh Hồng tiên tử cùng một gã trưởng lão Thần Hoàng đảo căn cứ năm thành tích Thiên Tài Chiến cùng các tông hội võ gần đây mà định ra! - Nói cách khác là do trưởng lão cùng tông chủ nói? Ngay cả so cũng không so qua đã hạ kết luận thì có chút bất công đi! Trước mặt mọi người nghi ngờ phán đoán Thần Hoàng đảo làm ra, lời nói của Trương Thiệu Sơn có thể nói là vô lễ đến cực điểm, tuy nhiên hắn cũng nói ra tiếng lòng rất nhiều người. - Danh sách này không xem thực lực, chỉ nhìn thiên phú! Hơn nữa tư liệu không đủ để phán đoán thiên phú ba mươi người, đã bị tuyển ra thêm khảo hạch. - Nhưng... Trương Thiệu Sơn còn muốn nói cái gì, Mục Thanh Hồng hừ lạnh một tiếng - Nếu ngươi không hài lòng quyết định của chúng ta, có thể lựa chọn không tham gia lần kế hoạch hợp tác bồi dưỡng này, đừng quên đây là Thần Hoàng đảo chúng ta tặng tài nguyên cho các ngươi, tặng ai, tặng như thế nào đều là quyền lực của Thần Hoàng đảo, không tới phiên người ngoài khoa tay múa chân. Ngươi cảm thấy không công bình, có thể rời khỏi! Thời điểm Mục Thanh Hồng nói chuyện, chân ng uyên dung nhập đến trong thanh âm, mang theo một cỗ cảm giác áp bách mãnh liệt, sắc mặt Trương Thiệu Sơn trắng nhợt, thối lui vài bước liên tiếp. Hắn cắn môi, chung quy không nói gì, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, không ai không cần tài nguyên cả, hơn nữa Thần Hoàng đảo cấp tài nguyên, sợ là tốt hơn tông môn bọn họ cấp cho rất nhiều. Lúc này, Sử Tông Thiên tiếp tục nói - Vậy ta tiếp tục tuyên bố danh sách thiên giai thiên tài cuối cùng, chỉ có một người, Thất Huyền cốc Lâm Minh! Sử Tông Thiên nói ra lời này xong, Lâm Minh chỉ cảm thấy không khí chung quanh căng thẳng. Vô số đạo ánh mắt lập tức tụ tập ở trên thân chính mình, hàn khí mười phần như lợi kiếm, trừ bỏ đám người Khương Bạc Vân, Cầm Vô Tâm cảm thấy đương nhiên ra, những người khác dường như hận không thể đem ăn chính mình. Tròng mắt Trương Thiệu Sơn đều đỏ, đây là ghen tị, cũng là tức giận. Thiên giai mới có thể hưởng thụ đãi ngộ! Cùng cấp với đệ tử hạch tâm Thần Hoàng đảo Nghe nói bình thường đệ tử hạch tâm Thần Hoàng đảo tu luyện dùng đều là Chân Nguyên thạch trung phẩm, một viên Chân Nguyên thạch trung phẩm bằng một trăm viên Chân Nguyên thạch tinh thuần bình thường, mặc dù là phụ thân cũng tuyệt đối không dám dùng Chân Nguyên thạch trung phẩm để tu luyện. Quả thực là đốt tiền. Ngoài ra, thiên giai thiên tài còn có thể ở lâu trên Thần Hoàng đảo, Thần Hoàng đảo này chín thành là nữ tính, hơn nữa thiên chi kiêu nữ độc thân chỗ nào cũng có, đến lúc đó cho dù không ngoi lên được với đám người Mục Thiên Vũ, nhưng có thể kết bạn một nữ nhân tu vi Tiên Thiên trở lên bầu bạn. Đồng tu công pháp, cũng là chuyện cơ duyên chỉ gặp không thể cầu. Những chuyện tốt như vậy toàn bộ ở trên thân Lâm Minh, Trương Thiệu Sơn ghen ghét đến ánh mắt đều bốc hỏa. Tuy nhiên tiếp theo lời nói của Sử Tông Thiên lại khiến tâm ghen ghét của Trương Thiệu Sơn lên tới cực điểm. Sử Tông Thiên nói - Nhân giai thiên tài, mỗi tháng đạt được năm trăm viên Chân Nguyên thạch hạ phẩm. Đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ xong sẽ đạt được một quả Nhập Thiên đan. - Địa giai thiên tài, mỗi tháng đạt được năm trăm viên Chân Nguyên thạch hạ phẩm, năm viên Chân Nguyên thạch trung phẩm, đạt tới Hậu Thiên trung kỳ xong. Đạt được hai quả Nhập Thiên đan. - Thiên giai thiên tài, mỗi tháng đạt được hai mươi viên Chân Nguyên thạch trung phẩm, thêm một quả Nhập Thiên đan ngay lập tức, đạt tới Hậu Thiên kỳ xong sẽ thêm hai Nhập Thiên đan, có thể vào Thần Hoàng bí cảnh lịch lãm, lấy được một bộ nhuyễn giáp địa giai hạ phẩm. Lời vừa nói ra, toàn trường ồ lên, chênh lệch này cũng quá lớn đi, bọn họ so với thiên giai thiên tài căn bản chính là kẻ nghèo hèn với đệ tử thế gia! Nếu so sánh, cái gì Chân Nguyên thạch trung phẩm đều có thể không nói chuyện, ba mai Nhập Thiên đan, lập tức gia tăng tu vi, lại có thể đi vào Thần Hoàng bí cảnh! Tuy rằng không biết Thần Hoàng bí cảnh này là cái gì, nhưng dùng đầu gối cũng có thể biết được là địa phương khó vào được, chỉ sợ cũng chỉ có đệ tử hạch tâm Thần Hoàng đảo mới có thể đi vào. Còn có nhuyễn giáp địa giai hạ phẩm, giá trị cũng không thể đo lường, bình thường chiến giáp so với vũ khí đồng cấp đắt hơn nhiều, nhuyễn giáp lại là một loại quý nhất trong chiến giáp! Không công bình! Có mấy người đứng dậy nói - Tiền bối, chúng ta nói ra suy nghĩ của mình! Vài người này đều là danh sách địa giai dự khuyết với Trương Thiệu Sơn, vài người bình thường nghỉ ngơi dưỡng sức, rất ít tham gia Thiên Tài Chiến, bọn họ đều có con bài chưa lật, đều có tự tin tuyệt đối đối với thực lực của chính mình cùng con bài chưa lật, trước khi không giao thủ, ai cũng không phục ai. Về phần danh sách hai mươi bảy người chân chính bị tuyển nhập địa giai, bình thường bởi vì tham gia qua Thiên Tài Chiến, trong lòng hiểu được cân lượng chính mình, hơn nữa nhìn thấy Lâm Bình trâu bò nhất Khổng Tước sơn cũng chưa lên tiếng, tự nhiên bọn họ sẽ không lên tiếng. - Các ngươi còn có gì nói? Thanh âm Mục Thanh Hồng có chút lạnh. - Tiền bối, nếu thành tích khảo hạch chúng ta cũng đủ nổi trội xuất sắc, có thể... thăng cấp thiên giai thiên tài không? Một nam nhân mày xếch nói. Mục Thanh Hồng quét mắt nhìn hắn, gần hai mươi tuổi, tu vi còn ngưng lại ở Ngưng Mạch đỉnh phong, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, còn muốn trở thành thiên giai thiên tài? Thật sự là cười chết người, lúc trước Thiên Vũ thiếu chủ mười bảy tuổi Hậu Thiên, hai mươi hai tuổi Tiên Thiên! Nếu không phải Thần Hoàng đảo cần liên hợp những tiểu tông môn này, những người này thả ở Thần Hoàng đảo căn bản không được mạnh mẽ bồi dưỡng. Mục Thanh Hồng vừa mới chuẩn bị cự tuyệt, đột nhiên Mục Thiên Vũ mở miệng - Có thể cho các ngươi thăng cấp thiên giai, chỉ cần các ngươi có thể thông qua Thất Bảo Lung Linh tháp tầng thứ bảy. Ở Thiên Diễn đại lục, Thất Bảo Lung Linh tháp là ảo trận thông dụng thí nghiệm thiên phú, lúc trước Lâm Minh tham gia Thất Huyền võ phủ khảo hạch cũng xông qua, khi đó hắn ông qua tầng thứ tư mà thôi, mà Tần Hạnh Hiên thiên phú lục phẩm cũng chỉ xông qua tầng thứ năm. Đến tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, mỗi một tầng độ khó đều tăng lên gấp nhiều lần, xông qua tầng thứ bảy gần như không có khả năng. - Cái gì, thông qua tầng thứ bảy? Vài người trẻ tuổi đứng ra sắc mặt đều thập phần khó coi, như thế nào có thể xông qua tầng thứ bảy? Không phải trêu người sao? Đương nhiên lời này bọn họ không dám nói ra - Ta muốn biết, chỉ cần là thiên giai thiên tài đều có thể xông qua tầng thứ bảy sao? Nam nhân mày xếch hỏi, cặp mắt lại nhìn về phía Lâm Minh, ý tứ hoài nghi phi thường rõ ràng. Hắn thừa nhận Lâm Minh có thể thiên tư xuất chúng, nhưng xông qua tầng thứ bảy tuyệt đối không tin. Kỳ thật, hiện tại Lâm Minh quả thật không nắm chắc thông qua tầng thứ bảy Lung Linh tháp, Thất Bảo Lung Linh tháp cũng không giống cùng lúc ấy hắn sấm Vu Thần thánh địa. - Các vị tiền bối, ta nghĩ danh sách khiêu chiến những địa giai thiên tài cùng thiên giai thiên tài này, chỉ cần tuổi kém không lớn, ai thực lực hơn thì chứng minh thiên phú tốt! Mục Thiên Vũ cười mà không nói, thần sắc những tông môn trưởng lão kia chớp động, tràn đầy tâm tư. Kỳ thật bọn họ cũng không hài lòng Thần Hoàng đảo cấp ra phần danh sách này, rất nhiều thiên tài không thích bại lộ con bài chưa lật cùng thực lực chân thật, chỉ căn cứ mặt ngoài phán đoán, căn bản không chính xác. Hơn nữa, phần danh sách này cũng xem trọng Thất Huyền cốc, Thất Huyền cốc ở trong mười chín tông môn cũng chỉ là trình độ trung bình, kết quả chẳng những có một Lâm Minh thành danh sách thiên giai thiên tài duy nhất, còn có hai người Khương Bạc Vân, Mộc Cổ Bặc Vực trở thành địa giai thiên tài, Cầm Vô Tâm là địa giai dự khuyết, so với Khổng Tước sơn đều chỉ có hơn chứ không kém! Chỉ là bởi vì Mục Thanh Hồng nhìn một trận tổng tông hội võ bên trong Thất Huyền cốc liền cấp ra đánh giá cao như vậy, bọn họ cũng không phục, tổng tông hội võ chúng ta ngươi không thấy qua, dựa vào cái gì nhận định chúng ta không bằng? Mục Thiên Vũ mỉm cười gật đầu, nói - Nếu các ngươi không được khảo hạch chính thức, có thể hiện tại bắt đầu khiêu chiến. Mục Thiên Vũ vừa dứt lời, Trương Thiệu Sơn liền bước ra một bước, Lớn tiếng nói - Lâm Minh, ta khiêu chiến ngươi! Ánh mắt mọi người xoát xoát nhìn về phía Lâm Minh, vài đệ tử Bạch Phong tông đều chờ xem trò hay, Trương Thiệu Sơn có thực lực gì bọn họ rất rõ ràng, năm trước ngay cả Khương Bạc Vân đều bại ở trên tay hắn! Lâm Minh có lẽ rất mạnh, nhưng nếu muốn thắng Trương Thiệu Sơn cũng rất khó! Lâm Minh ôm cánh tay, tùy ý đánh giá Trương Thiệu Sơn một chút, bình tĩnh nói - Ta mới vừa đủ mười sáu tuổi, ngươi bao nhiêu? - Cái... cái gì? Một câu trực tiếp hỏi Trương Thiệu Sơn choáng váng, mới vừa đủ mười sáu tuổi? Hắn còn tưởng rằng Lâm Minh có thể đã mười tám tuổi, như thế nào vừa mới đủ mười sáu tuổi? Mười sáu tuổi liền đánh bại Khương Bạc Vân? Hơn nữa tu vi hắn chỉ là Ngưng Mạch sơ kỳ, đây là thật chăng? Trương Thiệu Sơn không thể tin, hắn đã hai mươi tuổi, chênh lệch bốn tuổi khiến hắn bất kể như thế nào cũng không có tư cách khiêu chiến Lâm Minh. Đúng lúc này, Mộc Cổ Bặc Vực đột nhiên âm dương quái khí nở nụ cười - Khặc khặc khặc khặc, tiểu oa nhi, để chúng ta cùng đùa với ngươi, nếu ngươi có thể đánh thắng chúng ta, nói không chừng còn có thể tiếp vài chiêu tiểu tử này, thế nào a? Mộc Cổ Bặc Vực nói xong chỉ một ngón tay khô héo vào Lâm Minh, tiểu tử trong lời nói hắn tự nhiên chính là Lâm Minh, có thể khiến Mộc Cổ Bặc Vực kiệt ngạo tâm phục khẩu phục, chỉ có thể nói thực lực Lâm Minh thật sự rất bưu hãn. Con mẹ nó tên này ở đâu ra? Trương Thiệu Sơn đã có chút thẹn quá thành giận, cho dù bởi vì nguyên nhân tuổi không tư cách khiêu chiến Lâm Minh, nhưng nên đánh cùng Khương Bạc Vân, con mẹ nó người thì tính là cái gì? - Được, vậy ta lĩnh giáo! Trương Thiệu Sơn giận dữ trong lòng, một tên vô danh Thất Huyền cốc cũng dám khiêu chiến ta, không triển lộ ra một ít con bài chưa lật, các ngươi không biết trời cao đất dày thế nào! Mục Thiên Vũ bình tĩnh cười - Còn có ai cũng muốn khiêu chiến? - Ta! Ta muốn khiêu chiến! Mày xếch lúc trước đứng ra nói, hắn mười chín tuổi, khiêu chiến Lâm Minh vẫn không đủ tư cách. Khương Bạc Vân chậm rãi tháo xuống cái hộp kiếm trên lưng, đứng ra nói - Ngươi xấp xỉ tuổi ta, ta làm đối thủ của ngươi, không tính nhục không ngươi đi. Mày xếch nhìn thoáng qua Khương Bạc Vân, gật đầu, tuy rằng hắn muốn so chiêu cùng Lâm Minh, nhưng đấu với Khương Bạc Vân trước cũng được. Lôi đài có sẵn, hai trận trận đấu, Mộc Cổ Bặc Vực cùng Trương Thiệu Sơn bắt đầu đầu tiên. Mộc Cổ Bặc Vực cười hắc hắc, run lên túi phía sau, một con rối cả người thiêu đốt ngọn lửa hừng hực liền nhảy ra từ trong túi. Lâm Minh thấy một màn như vậy không khỏi nhướng lông mày lên, lc này mới mười ngày, Hỏa Tà Thần lại tu sửa hoàn hảo? Xem ra là trưởng bối Khôi Lỗi tông ra tay rồi... Ebook made by A Bư - -o0o- —— nàng, kiếp trước sát thủ, cư nhiên trọng sinh ở một cái phế linh căn ốm yếu nữ tử trên người! Đối mặt cường giả vi tôn Tu Chân giới! Kiếp trước không chỗ nào cố kỵ sát thủ, kiếp này bước đi duy gian phế linh căn! Thật mạnh lạch trời như thế nào chinh phục?! Trầm mặc quan vọng các ngươi cho là nhát gan sợ phiền phức? Ẩn nhẫn không phát các ngươi cho rằng nàng nhậm người khi dễ? Cô đơn chiếc bóng đó là đợi làm thịt sơn dương? —— không có linh căn như thế nào? Không môn không phái như thế nào? Không có linh thú như thế nào? Thiên tài địa bảo hết thảy không có lại như thế nào?! Không người hỏi thăm trận pháp, như thế nào trong một đêm thanh danh thước khởi! Thế cho nên “Bảo sơn dễ đến, một trận khó cầu”!! Sao biết thiên cực ra, trăm vạn xác chết trôi, vạn thú bái phục! Sao biết nàng đăng cao một hô, minh ma Tứ Giới, nhưng nghe hiệu lệnh! Thế nhân cười nàng cuồng, sao biết bản thân nhìn không thấu?! Thả xem nàng như thế nào điên đảo thế nhân ánh mắt! Đi bước một bước ra tuyệt thế cường giả chi lộ!! Đoạn ngắn một Mênh mông trăm dặm, thi hài cốt sơn, huyết dật thành giang! Đạp huyết mà đến nam tử, tàn sát bừa bãi phong giơ lên phết đất trường bào, tanh hồng mắt thật cẩn thận bế lên nữ tử, run giọng nói “Ta tiểu công chúa, Cửu U, tìm được ngươi!” Đoạn ngắn nhị Đối mặt cuồn cuộn minh thủy, thảm gào khắp nơi, đầy trời ánh hồng, bạch y nam tử cầm tay mà đứng. “Chủ nhân, ngươi bổn ứng bầu trời tiên, tội gì vào địa ngục?” “Có thể đứng ở điện hạ bên người, đó là thân thể kiến phệ, thần hồn đoán nắn, có gì sợ?” Đoạn ngắn tam Nàng, nhân xưng tà tiên tử, hắc ám chi nữ, thích giết chóc, thủ đoạn tàn nhẫn, người qua đường văn phong mà chạy, né xa ba thước! Lại cô đơn nguyện cùng nàng đối ẩm, dẫn vì tri kỷ, cùng chi làm bạn, không sợ cùng thiên đấu! “Ngươi không thể đi” “A, ngươi này điện hạ đi đến, ta tà tiên tử đi không được?” “……” “Chết liền như thế nào? Ngươi ta uống biến thiên hạ rượu ngon, không ngại thử xem kia Vong Xuyên chi thủy?” Đoạn ngắn bốn Nhìn rỗng tuếch thủy tinh quan tài, nữ tử đôi mắt dần dần huyết hồng, quanh thân nổi lên từng trận sương đen, giơ lên áo đen bay phất phới, không khí từng trận vặn vẹo! Một chút ánh hồng phía chân trời, Ma giới, Minh giới tứ phương đứng trang nghiêm! Nàng đi đến này một bước là vì gì?! Đuổi đi nàng liền hảo, dám, dám động mẫu thân của nàng! “Các ngươi cũng biết, các ngươi làm cái gì? Này đó là thiên hạ kính ngưỡng Tiên giới?!” “Nếu thiên muốn cản ta, ta liền, phản hôm nay như thế nào?!” —— bổn văn nữ chủ diện than, thường xuyên ngốc manh, có khi bá khí trắc lậu, ngẫu nhiên giả heo ăn hổ! Bênh vực người mình là nhất định tích! Đả kích địch nhân là không lưu tình chút nào tích! Càng có manh sủng số chỉ ~ phong hoa tuyệt đại tích mỹ nam nhóm tất nhiên là nhiều hơn ~~ Đối mặt tử sinh tương tùy các nam nhân, chân thành làm bạn linh thú nhóm, không rời không bỏ các bằng hữu! Chúng ta nữ sát thủ lại nên như thế nào ứng đối?! !Tuyệt đối sủng văn vô ngược! Tóm tắt vô năng, hoan nghênh chọc nhập tìm tòi đến tột cùng!! Phụ Bổn văn nam chủ nhóm tuyệt đối thể xác và tinh thần sạch sẽ, ngói nhóm có thể yên tâm nhảy hố nga ~~ Thể loại Nữ cường, Trùng sinh, Tu chân, Dị thế, Triệu hồi, Sủng văn, NP1 nữ n nam Nguồn CV shin1234 Editor HamNguyet Số chương377-có ngoại truyện & vẫn đang sáng tác Kiếp trước nàng chính là sát thủ, cư nhiên trùng sinh ở trên người một nữ tử phế vật không có linh căn. Đối mặt với tu chân giới cường giả vi tôn! Kiếp trước là sát thủ không điều gì cố kỵ, kiếp này một bước khó đi! Phế vật linh căn thì như thế nào ? Trầm mặc đứng xem các ngươi cho là nhát gan sợ phiền phức? Ẩn nhẫn không phát tác các ngươi nghĩ đến nàng dễ bị người khi dễ?Lẻ loi một mình đó là đợi làm thịt sơn dương? Không có linh căn thì như thế nào? Không môn không phái như thế nào? Không có linh thú như thế nào? Thiên tài địa bảo hết thảy không có lại như thế nào? Không người biết đến trận pháp, như thế nào trong một đêm nổi danh!"Bảo sơn trận pháp, một trận khó cầu" ! Sau biết thiên cực ra,thiên hạ lầm than,vạn thú bái phục! Sau biết nàng hô phong hoán vũ, minh ma tứ giới,nghe hiệu lệnh! Thế nhân cười nàng cuồng, sao biết bản thân nhìn không thấu? ! Cùng xem nàng như thế nào đảo điên ánh mắt thế nhân,bước đi trên con đường tuyệt thế cường giả. Đoạn ngắn thứ nhất Trăm dặm rậm rạp, thi hài chất thành núi,máu chảy thành sông! Nam tử đạp trên máu mà đến,trường bào bay trong gió tàn sát bừa bãi,thật cẩn thận ôm lấy nữ tử, rung giọng nói "Tiểu công chúa của ta, Cửu U tìm được ngươi !" Đoạn ngắn hai Đối mặt với cuồn cuộn minh thủy, kêu gào khắp nơi,bầu trời ráng ánh hồng,bạch y nam tử cầm tay mà đứng. "Chủ nhân,nơi ngươi nên ở là trên bầu trời,tội gì xuống địa ngục?" "Có thể đứng ở bên người ngươi, đó là điều ta muốn, thần hồn đoán tố, có gì sợ?" *Câu thần hồn đoán tố...ta cũng không biết nghĩa ra sao,ai biết chỉ ta với,ta sửa lại* Đoạn ngắn ba Nàng là nhân cũng là nghĩa,là tiên tử cũng là hắc ám chi nữ, thị huyết, thủ đoạn tàn nhẫn, người qua đường nghe tiếng gió mà chạy, nhượng bộ lui binh! Hắn một thân nguyện cùng nàng đối ẩm, dẫu vì tri kỷ, cùng làm bằng hữu, không sợ cùng thiên đấu! "Ngươi không thể đi " "A,cung điện này của ngươi không đi xuống được?,tà tiên tử ta cũng đi không được?" "..." "Tử tựa là gì? Ta và ngươi đối ẩm rượu ngon khắp thiên hạ, không ngại thử xem nước vong xuyên kia?" Đoạn ngắn bốn Nhìn quan tài thuỷ tinh rỗng tuếch,ánh mắt nữ tử dần dần hoá thành màu đỏ, quanh thân nổi lên từng trận hắc vụ, hắc bào bay phất phới, không khí từng trận vặn vẹo! Một chút ánh hồng phía chân trời, ma giới, minh giới tứ phương đứng trang nghiêm! Nàng đi đến một bước này là vì cái gì? ! Đuổi nàng đi cũng không sao!, dám, dám động đến mẫu thân của nàng! "Các ngươi cũng biết, các ngươi làm cái gì? tiên giới thiên hạ kính ngưỡng cũng chỉ như thế ?" "Nếu thiên muốn cản ta, ta liền, ngịch thiên? !" Chương thứ mười ma nhân Thiên Tâm, trở về Hoa Khê cốc Vương Tử nếu biết Thiên Tâm không thắng rượu lực, tuyệt đối sẽ không làm cho hắn dính một giọt rượu, hiện tại cũng không phải không thắng rượu lực, vừa mới bắt đầu còn có thể đĩnh nghe lời, hiện tại hoàn toàn không bị khống chế, nhìn Thiên Tâm ngã trái ngã phải bộ dáng, Vương Tử cảm thấy bất đắc dĩ, bình thường ngoan ngoãn Thiên Tâm khởi xướng rượu điên tới cũng là ở làm cho nhân chiêu không chịu nổi. Lúc này ở Thiên Tâm bên trong gian phòng, Thiên Tâm kia hùng đứa nhỏ chính ở trên giường dùng sức nhi cổn, đầu bang bang phanh khái ở trên giường, đáng thương hề hề lời nói "Đau quá..." Sau đó liền tiếp tục đi cổn, trong miệng còn hừ không biết từ nơi này nghe tới điệu. "Ta là trảo cá tiểu năng thủ, các ngươi ai cũng không bằng ta, y nha y nha y... Của ta móng vuốt sắc bén nhất, y nha y nha... Di?" Vương Tử ngồi ở bên cạnh, nghe Thiên Tâm xướng mơ hồ không rõ hừ, nhất thời cũng đi không được, thỉnh thoảng vươn tay che ở bên cạnh, sợ Thiên Tâm liền như vậy cút trên mặt đất, đã thấy lúc này Thiên Tâm song ra hai tay kỳ quái đặt ở trước mắt xem, sương mù trong mắt tràn đầy nghi hoặc, trong miệng còn than thở "Đây không phải là của ta móng vuốt, ai vậy móng vuốt?" Vương Tử đầu đầy hắc tuyến, đã nắm Thiên Tâm thủ, trong miệng nói "Đây là ngươi..." "Đây không phải là! Ngươi không cần gạt ta ta, này rõ ràng không phải Thiên Tâm móng vuốt!" Vương Tử trong lời nói còn chưa nói hoàn Thiên Tâm liền đánh gảy, đã thấy Thiên Tâm nằm úp sấp ở trên giường ngửa đầu, rất là bướng bỉnh nói. "Hảo... Đây không phải là của ngươi móng vuốt, nhưng đây là ngươi thủ." Vương Tử đành phải thay đổi một loại cách nói, Thiên Tâm lại càng thêm nghi hoặc , giống như tại hoài nghi Vương Tử nói trong lời nói. "Ta đây móng vuốt đi nơi nào ?" Thiên Tâm ngẩng đầu, vô tội hỏi. "Còn tại, chờ ngươi bản thể thời điểm liền sẽ xuất hiện." Vương Tử nói, gặp Thiên Tâm rốt cục im lặng điểm, cầm lấy Thiên Tâm thủ cho hắn truyền vu nguyên lực, nghĩ muốn giúp hắn chưng thân thể nội cồn, đã thấy Thiên Tâm ấn thất sắc lưu ly bàn trong mắt hiện lên tự hỏi, thân hình bỗng nhiên chợt lóe, nằm úp sấp ở trên giường thiếu niên đột nhiên biến mất, biến thành nhất chích lông xù thất sắc Thiên Tâm, đã thấy Thiên Tâm cầm lấy cái đuôi, phủ phục đem móng vuốt đặt ở trước mặt, nhìn hơn nữa ngày tài hắc hắc vui vẻ. "Của ta móng vuốt rốt cục xuất hiện, ngươi không có gạt ta, hắc hắc..." Thiên Tâm vựng hồ hồ cười nói, ngẩng đầu xem Vương Tử, sai lệch oai đầu, bỗng nhiên lại nói "Ngươi không gạt ta, cùng điềm tâm giống nhau, điềm tâm cũng sẽ không gạt ta." Vương Tử đã nắm hắn móng vuốt, vừa rồi vừa mới bắt đầu đã bị hắn đánh gảy, uống rượu Thiên Tâm thật sự không thể dùng người bình thường có lối suy nghĩ suy nghĩ, hắn hiện tại muốn cho Thiên Tâm nhanh lên khôi phục trở về, liên nàng đều nhanh không biết. "Ngươi không nên đụng ta, ta muốn đi tìm điềm tâm! Điềm tâm đâu? Điềm tâm đi nơi nào ? Vì cái gì đem ta một người đâu ở trong này? Có phải hay không bị Cùng Kỳ cái kia bại hoại cấp bắt cóc..." Reads 264,267Votes 2,690Parts 24Ongoing, First published Jul 03, 2015Table of contentsTue, Aug 9, 2016Tue, Aug 9, 2016Tue, Aug 9, 2016Tue, Aug 9, 2016Sun, Jul 19, 2015Wed, Jul 22, 2015Fri, Jul 24, 2015Mon, Jul 27, 2015Fri, Jul 31, 2015Thu, Aug 6, 2015Sun, Aug 23, 2015Tue, Aug 9, 2016Tue, Aug 9, 2016Sat, Oct 3, 2015Sun, Nov 1, 2015Thu, Nov 19, 2015Fri, Dec 18, 2015Tue, Jan 12, 2016Sat, Feb 6, 2016Fri, Mar 11, 2016Mon, Mar 28, 2016Sun, Apr 24, 2016Mon, Jun 20, 2016Wed, Jul 27, 2016Nữ cường, Trọng sinh, Tu chân, Dị thế, Triệu hồi, Sủng văn, NP. P/s Lúc đầu bối cảnh truyện là ở hiện đại, nhưng mà khoảng hai mươi mấy chương sau là nữ chủ đến tu chân giới dị giới rồi. Với lại truyện này là truyện đầu, nên mấy chương đầu văn có hơi mới lạ, nhưng mà càng về sau tác giả viết tốt lắm.292nữcường

tử cực thiên hạ